MNYT - Người phụ nữ mang tên loài cây quý

Đinh Hồng Quang  •  09:00 thứ sáu ngày 08/09/2023
Gặp Thanh Thảo lần đầu, qua phong thái và cách nói chuyện, ít ai có thể ngờ ẩn sau gương mặt đài trang của Chị, lại là một người phụ nữ đầy nghị lực, vượt lên những nghịch cảnh của số phận để hoàn thành tốt các công việc được đơn vị giao cho và làm tròn bổn phận người con hiếu thảo, người mẹ đức hạnh trong gia đình.
MNYT - Người phụ nữ mang tên loài cây quý

Chị Thảo được sinh ra trong gia đình có Cha là cán bộ miền Nam tập kết, Mẹ là dân phố cổ Hà Thành. Bản lĩnh, nghị lực và thẳng thắn của Cha, vẻ đôn hậu, nết na, chịu thương, chịu khó của Mẹ đã kết tinh, làm nên tính cách của Thanh Thảo. Giữa những năm 70, trong cái cơ chế bao cấp kéo dài của đất nước vừa đi qua chiến tranh, gia đình Chị Thảo cũng chật vật, khó khăn như bao gia đình khác; mặc dù vậy, Chị và người anh trai vẫn được Ba Mẹ chăm lo nuôi dưỡng, học hành đến nơi đến chốn.

Năm 2002, Chị được tuyển dụng vào làm việc tại Công ty Điện toán Truyền số liệu VDC. Không như nhiều người nghĩ, con gái Hà Nội “ăn trắng, mặc trơn”, Thanh Thảo nỗ lực với công việc ngay từ những ngày đầu, không nề hà bất cứ công việc gì. Chức năng hành chính với bao nhiêu thứ việc to nhỏ không tên, Chị cùng đồng nghiệp quán xuyến, lo toan chu toàn, chinh phục được những người quản lý đến những đồng nghiệp khó tính nhất.  

Năm 1992, Chị xây dựng gia đình; kết quả tình yêu của đôi trang lứa là hai người con một trai, một gái đẹp như mơ của bao gia đình trẻ. Tập đoàn VNPT tiến hành tái cấu trúc, năm 2015, Chị về làm việc tại Văn phòng Tổng Công ty Hạ tầng mạng; doanh nghiệp mới hình thành cũng bộn bề bao thứ phải làm, đặc biệt là công việc hành chính của Chị, và cứ thế Chị lại lao vào công việc. Anh mở Công ty riêng, Chị mẫn cán, tận tuỵ với nghề; công việc, thu nhập ổn định, cuộc sống đầm ấm của anh chị đáng lẽ cứ như vậy nếu như không có những rủi ro, tai ương ập đến. Mẹ của Chị lâm trọng bệnh, phải nằm một chỗ với cuộc sống thực vật. Cùng với Ba và mọi người trong nhà, anh chị thuốc thang, chăm sóc cho Bà; hàng ngày, trời nắng cũng như mưa, Chị di chuyển 20-30 km từ nhà đến cơ quan làm việc, rồi về chăm Mẹ. Năm 2017, Bà từ trần. Nỗi đau chưa nguôi, thì mẹ chồng của Chị cũng mất 3 tháng sau đó. Việc của cơ quan luôn bận rộn và việc nhà lo lắng chưa xong thì Chị như nghe tiếng sét bên tai khi bác sĩ thông báo chồng Chị mắc căn bệnh ung thư gan. Cả bầu trời trước mắt Chị như sập xuống. Phải mất cả mấy tuần sau đó, anh đi kiểm tra thêm ở vài nơi, Chị mới tin đó là sự thật.  Chị chấn tĩnh, gượng dậy và đồng hành cùng anh chống trọi căn bệnh quái ác. 

Nếu chỉ nói công việc của Thanh Thảo ở cơ quan luôn bận rộn thì có lẽ chưa đủ. Được giao phụ trách trực tiếp công tác lễ tân, khánh tiết, với hàng ngàn cuộc họp, hội nghị, hội thảo mỗi năm; hàng loạt sự kiện quy mô cấp Tổng Công ty; việc phối hợp tổ chức sự kiện với Văn phòng Tập đoàn, các Tổng Công ty, các đơn vị trong và ngoài Tập đoàn; việc chăm lo khu vực làm việc của lãnh đạo đến phối hợp tổ chức bếp ăn giữa ca CBCNV cơ quan….đòi hỏi công tác lễ tân, khánh tiết không được để xảy ra lỗi hay sơ suất cho dù là bé nhất, mới thấy cường độ làm việc của Chị. Hàng ngày phải đến sớm hơi mọi người và ra về khi trời đã muộn. Chưa kể là thứ bảy, chủ nhật, các ngày nghỉ lễ, cơ quan có phát sinh công việc; những đêm cơ quan thực hiện chuyển đổi số, chuyển đổi mã vùng điện thoại, đội ngũ hành chính cũng gần như thức trắng cùng lo công việc hậu cần cho anh em. Gần cả sự nghiệp công tác gắn với công việc hành chính, Chị và đồng nghiệp luôn tâm niệm về nghề đó là: “vui vẻ khi khách đến, tận tình khi khách ở, niềm nở khi khách về”. Bận rộn như vậy, nhưng chưa khi nào Chị sao nhãng hay quên chuẩn bị từng viên thuốc hay bữa ăn của anh và các con. Ở đâu có phương thuốc tốt, có người vượt qua bạo bệnh, là Chị tìm hiểu, tham khảo để chạy chữa cho anh. Bao nhiêu lần anh cấp cứu hoặc vào phòng mổ là nhiều hơn bấy nhiêu lần Chị ghìm nén cảm xúc, thức trắng đêm bên giường bệnh để lo cho anh. Không để cuộc sống riêng ảnh hưởng tới công việc cơ quan và ngại làm phiền, ảnh hưởng tới đồng nghiệp, Chị lên kế hoạch chi tiết công việc từ xa, tranh thủ từng giờ để chủ động giải quyết. Công việc liên quan nhiều đến số liệu tài chính, kế toán, hồ sơ, chứng từ, Chị cùng đồng nghiệp cập nhật những vấn đề mới, minh bạch thông tin và không để sai sót nghiệp vụ. Chu toàn việc cơ quan, hiếu nghĩa với người Cha đã ngoài 90 tuổi, lo lắng cho sức khoẻ của chồng, chăm sóc cho các con, bận rộn là vậy, song ở cơ quan hay bạn bè, gia đình nào có thân nhân đau yếu nằm viện hay tang sự, hoặc các hoạt động an sinh xã hội, tình nghĩa, vì cộng đồng…Chị đều tham gia bằng cả cái tâm, cái nghĩa của mình.

Và rồi cuộc đời cũng không chiều lòng người, mùa xuân 2023, anh từ biệt dương gian. Ngày tiễn anh về với đất mẹ, trời mưa như không dứt. Lúc anh đau yếu, chưa khi nào Chị khóc trước mặt anh, chỉ mong anh yên tâm chữa bệnh. Người thân, đồng nghiệp, bạn bè bên cạnh động viên mẹ con Chị sớm vượt qua nỗi đau để đi tiếp trên đường đời khó khăn phía trước. Dường như rủi ro, tai ương trong cuộc sống không làm nản chí, mà giúp Chị thêm bản lĩnh và nghị lực. Chị lại cần mẫn, tận tâm với công việc như để bù đắp lại những gì trống vắng trong lòng. Nỗ lực, cố gắng của Chị đã được tập thể ghi nhận, khen tặng và vinh danh là Người VNPT Net tiêu biểu. Nhưng cao quý hơn, có lẽ là tình cảm, sự trân trọng, nể phục của đồng chí, đồng nghiệp, bạn bè giành cho Thanh Thảo. Ở Chị luôn hội tụ hình ảnh của người phụ nữ Việt Nam trong thời đại mới: “Tự tin, Tự trọng, Trung hậu, Đảm đang”, sống và làm việc theo tấm gương Bác Hồ cũng như lớp lớp các thế hệ phụ nữ người Việt.

Hà Nội vào thu. Rảo bước trên con đường Phan Đình Phùng đã nuôi dưỡng ký ức tuổi thơ và những năm tháng tuổi trẻ; thăm lại nếp nhà xưa trong con ngõ nhỏ, Chị thầm nhủ và tự hứa với lòng mình nỗ lực và quyết tâm hơn, xứng đáng với truyền thống của người Bưu Điện ./. 

                                                                                Tác giả: Minh Châu

Bình luận

* Nhập tiếng Việt có dấu